2016-07-06 06:49:04

Thiện nguyện.

Vài bạn Việt kiều khi trò chuyện với tôi có bày tỏ ý nguyện muốn tham gia từ thiện giúp đồng bào ở Việt Nam, nhưng băn khoăn về hiệu quả và lo lắng đồng tiền đóng góp chuyển về bị chia năm xẻ bảy, rơi rụng bởi nhiều loại quyền lực… và hỏi tôi làm sao tốt hơn…

Sau khi kể cho các bạn nghe về một số cá nhân, tổ chức đang làm từ thiện hiệu quả trên FB, tôi đưa các bạn xem bức ảnh này… em gái trong ảnh, năm ngoái khi tôi gặp, đang học lớp 12, từ năm lớp 8, mỗi ngày em đều dành 3-4 tiếng đồng hồ sau giờ học để tới nhà thờ phụ giúp các sơ chăm sóc các em bé bị bệnh thiểu năng… Tôi hỏi sơ trưởng thì được biết, có khá nhiều người tình nguyện như vậy, có đạo và không đạo, tất cả đều lặng lẽ, bền bĩ… Tôi phải hứa không đưa lên truyền thông thì mới được chụp chung tấm hình này với em… nên phải che bớt mặt em khi post lên đây.

 Nguyễn Mỹ Khanh và em gái lớp 12 

Tôi hỏi các bạn Việt kiều quê ở đâu, có về thăm không, còn gia đình ở đó không, hãy hỏi những người thân trong nhà xem ở xóm, ở làng, ở xã ngay quê hương bạn, những trường hợp cụ thể nào cảm thấy cần giúp đỡ, cứ lắng nghe hoàn cảnh từng trường hợp, chắc chắn bạn sẽ có kế hoạch hổ trợ. Khi bạn kết nối việc thiện nguyện với từng người, từng gia đình, từng nhóm nhỏ cụ thể, bạn biết rõ mình làm gì, làm thế nào để đạt kết quả mong muốn.

Nếu sự hổ trợ của bạn lâu dài, nghĩa là sự kết nối có kết quả tốt đẹp, chính bạn được nuôi dưỡng tâm hồn bằng sự quan tâm, chia sẻ với những con người cụ thể nơi quê nhà, bạn có được niềm hạnh phúc sâu kín khi được lặng lẽ nhìn sự thay đổi, phát triển của những người mà bạn giúp, và bạn có một gia tài không nhỏ, chính là tình cảm của một hoặc nhiều người cụ thể đó – đó là Tình Người- giản dị mà mãnh liệt lắm, chính cái tình này mới tạo nên niềm tự hào thầm lặng trong trái tim bạn, nó là sức mạnh cốt lõi thật sự của bạn, bạn không bao giờ nhận thấy được điều này khi bạn chưa hành động.

Bạn cũng có thể thực hiện một công trình công cộng nho nhỏ ngay trong xóm làng quê hương bạn như lập thư viện nhỏ, lập một phòng internet, mở hay đài thọ 1 lớp dạy nhạc, dạy võ, dạy nghề, dạy kỹ năng sống, mở phòng trợ giúp pháp lý, hổ trợ vốn hoặc kỹ thuật cho các hộ buôn bán nhỏ, chăn nuôi, trồng trọt… bạn cứ hỏi gia đình, bạn bè, người thân ở quê, hoặc về chơi quan sát, tìm hiểu, bạn sẽ tìm ra việc cần làm… Tôi sẽ đưa bạn tới gặp những bạn tình nguyện viên của các tổ chức phi chính phủ đang sống khắp nơi trên xứ mình, họ sẽ chia sẻ kinh nghiệm và hổ trợ bạn thời gian đầu.

Nếu cha mẹ, gia đình bạn còn sống ở quê hương, việc làm của bạn là sự báo hiếu rất lớn, tôi đã vài lần được nhìn ngắm gương mặt của các đấng sinh thành khi ấy, và tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Hãy dắt con, cháu các bạn theo và phân công việc phù hợp cho các cháu làm, bạn sẽ không phải lo chuyện các cháu quên tiếng Việt hay mất gốc, vì chỉ sau một vài năm, chính các cháu sẽ làm riêng theo cách của bạn…

Và tôi kể thêm 2 trường hợp mà tôi biết:

Xóm nhà tôi ở ngày xưa, có một gia đình người Hoa đông con là Bà B. L, khoảng năm 1986, cả nhà bà đi định cư bên Mỹ. Cứ mỗi Tết nguyên đán, cả gia đình bà (giờ đã tăng gần 40 người) gom góp tiền lại, gửi về biếu những gia đình khó khăn trong xóm ăn Tết và lì xì cho các cụ già. Trong năm, ai bệnh nặng thì gửi thuốc, ai có con vào đại học không có tiền đóng học phí thì giúp, ai mất mà khổ quá thì mua quan tài. Mỗi mùa hè, gửi tiền về thuê 1-2 xe 50 chổ, đưa cả xóm đi chơi 2 ngày, ai đi cứ đăng ký. Ngoài ra còn gửi cúng chùa hàng năm. Họ làm như vậy gần 30 năm nay… T.V.H, đồng nghiệp ngày trước cùng làm với tôi ở tập đoàn P, từ năm 2001, bạn nhận làm cha đỡ đầu 1 cháu mồ côi 5 tuổi, ở một tỉnh miền Bắc, qua phong trào con nuôi trên mạng. Hàng tháng, bạn gửi 1 mail thăm hỏi và 800k vào tài khoản người nuôi dưỡng cháu, và nhận được mail trả lời cùng hình ảnh của cháu. Khi cháu biết chữ và biết dùng mail, cháu viết thư cho bạn. Năm 2014, cháu 18 tuổi, chương trình kết thúc, nhưng giữa cháu và bạn có một tình cảm quyến luyến dù chưa bao giờ gặp mặt, bạn tình nguyện giúp cháu thêm 4 năm đại học nhưng cháu từ chối, xin phép tự đi làm kiếm tiền đi học tiếp, điều này làm bạn tôi xúc động vô cùng.

Tôi tin rằng những lời bạn viết trong mail đã gieo vào lòng cháu những điều tốt đẹp nhiều hơn số tiền bạn gửi. Từ đó, mỗi khi nghe đoàn học sinh nào đi làm từ thiện, tôi dặn nên đi 1 nơi thôi, viết những lời tình cảm vào những mảnh giấy, hoặc thiệp nhỏ rồi cài vào món quà. Tôi đã vui mừng chứng kiến các em quay lại nơi cũ, mối quan hệ đã trở nên thân tình hơn khi 2 bên đã biết nhau, các em học sinh đã biết chuẩn bị, chọn và mang những món quà riêng, phù hợp cho em nhỏ nào, có lẽ tình bạn đã manh nha hình thành…

05/07/2016 

nguyenmykhanh 

Sửa lần cuối 2016-07-06 04:50:38

Bình luận

Bình luận qua Facebook