Thơ - Lâm Hải Phong
Nước dâng mái nhà chúng ta thành cá
cá thóp thoi ngay trong Nước của mình
“cá gặp nước” cá không vùng vẫy nữa
cá mất hồn , cá thành những vong linh.
Cá bé dần bị cá to nuốt mất
cá oằn mình, cá ngáp chẳng ai thương
Nước khó sống, cá nhảy cả lên đường
Cá và người đều chịu chung phận cá.
Ôi! Nước ơi, cá ơi, cá nước,
cá mất Nước rồi, Nước mất …người ơi!
*
*
Bình luận